Có chiếc lá bay ngược chiều gió thổi.
Mềm như em và xao xác như em …
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi-vô định cánh chim trời.
Thu trong trẻo. Thu mong manh quá chừng. Ta gom nhặt những ký ức vội vàng, nhớ nhớ quên quên của một thời.
Cứ lang thang mải miết với những suy tư của mùa. Ngày gió bải hoải những bước chân, ta rã rời sau những mệt mỏi. Ta chìm sâu trong giấc ngủ với lãng quên. Trôi đi, trôi đi…
Hay quá. Chúc bình yên.
Thật sâu lắng và cũng thật khó quên.