Mùa đông về em vẫn đứng lặng im
Cuối con phố xưa có hàng bạch dương rụng lá
Nơi anh đã nói yêu em chiều đông qua rất lạ
Chiếc lá vô tình rơi có hình dáng trái tim
Cơn gió cuối cùng đã trút hết mùa đông
Đã mang anh của em đi về phía nào xa ngái …..
Tôi không yêu mùa đông nhưng chính mùa đông đã cho tôi cảm nhận đầy đủ hơn về tình cảm yêu thương.
“Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ mùa đông
Khi giá lạnh buông tràn trên phố
Khi mưa rơi buốt từng ngọn gió
Những mặt đường buốt lạnh dưới chân ai…”
” Mùa đông về em cứ ngóng chờ ai
Để mà chờ….. mà đợi……. rồi cứ mãi chờ hoài “
chưa bao giờ mình được xem 1 blog hay vay ak!
Cảm ơn bạn thệt nhiều nhiều…….
“Anh đi rồi nỗi nhớ cũng mang theo
Bỏ sau lưng cả con đường nắng nhạt
Lá thu vàng trong heo may xao xác
Gọi đông về ghé bên cửa chiều nay
Em đứng nhìn mà chẳng dám đưa tay
Sợ chạm phải nỗi đau miền kí ức
Em buông tay nghe trái tim thổn thức
Mảnh trăng vàng bỗng vỡ vụn, cong vênh”