Khắc khoải…

Ta quen nhau có phải bởi mùa thu
Mà sắc nhớ vàng phai lên màu mắt ?
Trời đất trở… hay lòng người quay quắt ?
Ngoảnh lại nhìn … đời đã nhuốm tàn phai…

Hãy khóc đi em đừng dối trái tim mình
Đau đớn lắm phải không ? chiều vừa đi qua ngõ…
Nắng cuối cùng tìm điều gì trong cỏ
Hay cũng buồn dẫu tiếc nuối xa xôi?

Hãy khóc đi em để còn tìm được chút bình yên dẫu nhỏ nhoi
Là tất cả –  anh, và yêu thương ấy!
……

Hãy khóc đi em làm sao được lãng quên?
(Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy)
Cơn bão đi qua cứ dày vò nhau mãi
Nước mắt rơi thành bài hát cho anh.

Hãy khóc đi em đừng ném mình vào bóng đêm,
Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ
Em đã dám yêu bằng từng hơi thở
Hơi thở cho anh và hơi thở cho em.

Hãy khóc đi em nỗi nhớ có thành tên
Buồn không đủ bởi yêu thương nhiều quá
Phố vẫn thế ngác ngơ và xa lạ
Dẫu thêm một người vẫn chống chếnh một bên.
….

(Ru nắng chiều đi qua – NTT)

Share

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

[+] kaskus emoticons nartzco