Chia tay, em không hề muốn khóc
Bởi con đường nào chẳng đến lối rẽ chia đôi.
…Anh biết không ngày cũ đã xa rồi
Chỉ nỗi nhớ miên man còn sót lại
Em lang thang qua lối mòn cỏ dại
Mưa đầu mùa lặng lẽ rớt ngang vai…
Kỉ niệm chợt ùa về trong kí ức xa xôi
Giữa đất trời mênh mông em thấy mình bé nhỏ
Ước gì được gặp anh lần nữa
Cho bàn tay ấm lại một bàn tay…
Ánh mắt anh ngày nào giờ theo dấu mưa bay
Chỉ khắc khoải cùng em bước qua mùa khờ dại
Anh ở đâu biết bao giờ trở lại?
Em hát ru mình, ru – ướt – những – ngày – xa…
(Nguyễng Thị Hương Trà)
Người đã đến giữa mưa chiều phố nhỏ
Màu áo xanh tha thiết tuổi xuân thì
Ta chờ đợi trong ngại ngần bối rối
Tiếng em cười vang động một rừng thơ
Ngày tháng cũ là mảnh đời phiêu lãng
Núi đồi xưa thầm lặng bóng trăng ngàn
Người đã đến đóa mai vàng đã mở
Cõi trần gian khép lại những trang buồn
Xin hãy giữ tình ngây thơ chân thật
Cho người về gặp lại bên sông thương
Xin hãy giữ hồn nhiên màu tóc biếc
Cho hoang sơ còn hoài niệm giấc mơ hồng
Cảm ơn em mùa xuân thiếu nữ
Dịu dàng như giọt nắng đầu non
Cảm ơn em nỗi niềm vời vợi
Thăm thẳm trong ta sương khói chiều tàn.
Lê Long